Trang

Thứ Bảy, 9 tháng 6, 2012

Phúc âm Lễ Chúa Nhật Thứ X MTN(B) - Lễ Mình Máu Thánh Chúa (ngày 10/06/2012)



Lời Chúa trong Thánh Lễ Chúa Nhật - Lễ Mình Máu Thánh Chúa


Nguồn : www.40giayloichua.net

Mời nghe bài giảng "Lễ Chúa Nhật - Lễ Mình Máu Thánh Chúa " của Giám Mục Phê Rô Nguyễn Khảm.



Mời nghe bài giảng Lễ Mình Máu Thánh Chúa tại Giáo xứ Vườn Chuối.



MÌNH MÁU THÁNH CHÚA ĐÓNG DẤU GIAO ƯỚC MỚI
Lm.Carôlô Hồ Bạc Xái

* 1. Giao ước mới

Cả 3 bài đọc trong Thánh lễ hôm nay đều nói tới Giao Ước.

Giao ước không chỉ là mối liên hệ giữa hai bên mua bán chỉ nhắm tới những công việc làm ăn. Giao ước giống mối liên hệ vợ chồng hơn. Chính vì thế mà nhiều ngôn sứ đã so sánh Thiên Chúa là chồng và loài người là vợ. Trong giao ước này Thiên Chúa luôn trung thành, tuy nhiên loài người chúng ta thì thường bất trung.

Ðể yêu và được yêu, Thiên Chúa đã ban cho chúng ta quyền tự do lựa chọn. Giao ước giữa Thiên Chúa với loài người không phải chỉ là vấn đề quyền uy Thiên Chúa nằm trong Lề Luật của Ngài, bởi vì nếu thế thì chúng ta chỉ biết vâng giữ lề luật chứ không yêu thương. Ðó phải là một thỏa thuận tự do giữa hai bên có tự do.

Trong bài đọc I hôm nay, chúng ta thấy ông Môsê cử hành lễ kết Giao ước trước mặt dân Do Thái trước khi họ vào Ðất Hứa. Thế nhưng dân đã chẳng tuân giữ Giao ước này, họ đã chạy theo các ngẫu thần. Dù vậy Thiên Chúa cũng không bỏ dân Ngài. Ngài vẫn tiếp tục hết lần nầy tới lần khác đề nghị kết giao ước với họ; và qua các ngôn sứ, Ngài dạy họ hy vọng ơn cứu độ.

Và khi thời giờ đã mãn, Thiên Chúa đã sai Con mình xuống thế gian làm Ðấng Cứu Ðộ chúng ta. Qua Ðức Giêsu, Thiên Chúa ký kết một Giao ước mới với loài người chúng ta, và Ðức Giêsu đóng dấu Giao ước mới bằng chính máu của Ngài. Ðức Giêsu trở thành đầu của Dân mới. Ðất Hứa mà Ðức Giêsu dẫn chúng ta tiến vào không phải chỉ là một lãnh thổ mà là quê hương của cuộc sống vĩnh cửu. Chúng ta không chỉ là dân của Thiên Chúa mà còn là con cái của Ngài.

Trong Ðức Kitô và nhờ Ðức Kitô, Thiên Chúa đã ký kết một hợp đồng, một hợp đồng sẽ không bao giờ bị phá huỷ, đó chính là hợp đồng mà chúng ta cử hành trong Thánh lễ. Thật vậy, mỗi lần chúng ta cử hành Thánh lễ là chúng ta lập lại hợp đồng đã ký kết giữa Thiên Chúa với loài người chúng ta nhờ máu cứu chuộc của Ðức Giêsu đổ ra trên Thánh giá.

Tóm lại, chúng ta đang sống trong Giao ước mới với một Thiên Chúa vốn luôn trung thành. Vì thế chúng ta được mời gọi phải sống thế nào cho phù hợp với mối liên hệ đặc biệt của Giao ước mới này. (Viết theo Flor McCarthy)

* 2. Tấm lòng của Chúa

Vào tháng 12 năm 1987 một cơn động đất lớn đã xảy ra ở xứ Armênia thuộc Liên Xô cũ giết chết hằng ngàn người. Trong số những người bị chôn dưới đống gạch vụn có 2 mẹ con bà Suzanna. Hai mẹ con may mắn nằm lọt vào trong một khoảng trống nhỏ. Tất cả lương thực họ có chỉ là một hủ mứt nhỏ. Nhưng chẳng bao lâu hũ mứt cũng hết sạch. Lúc đó đứa con 4 tuổi kêu lên: "Mẹ ơi con khát quá". Bà Suzanna không biết tìm đâu ra nước cho con. Nhưng tình mẫu tử đã gợi cho bà một sáng kiến táo bạo: bà dùng một miếng kính vỡ cắt đầu ngón tay mình cho máu chảy ra và đưa vào miệng đứa con cho nó mút. Một lúc sau nữa nó lại kêu khát, bà lại cắt một đầu ngón tay nữa. Cứ như thế cho đến cuối cùng người ta cứu 2 mẹ con ra. Sau khi ra ngoài, bà mẹ cho biết rằng: "Lúc đó tôi biết thế nào tôi cũng chết. Nhưng tôi muốn con tôi sống"

a/ Câu chuyện trên thật cảm động. Nhưng vẫn không cảm động bằng việc Ðức Giêsu tự hiến dâng thịt máu mình cho chúng ta. Bà Suzanna đã lấy máu của mình nuôi con khi bà biết rằng chắc chắn bà sẽ chết. Thay vì chết cách vô ích. Bà đã hy sinh dòng máu của mình để cho đứa con được sống. Ðó là sự hy sinh trong một tình thế bó buộc. Còn Ðức Giêsu thì không có gì bắt buộc cả: Ngài đến trần gian để chết cho loài người. Càng ngày Ngài càng tiến gần đến cái chết. Tuy nhiên bất cứ lúc nào Ngài cũng có thể thoát khỏi cái chết ấy. Dù vậy Ngài vẫn cương quyết đi đến cái chết và cương quyết lấy thịt Máu mình làm lương thực nuôi sống loài người chúng ta. Thật đúng là "không có tình yêu nào cao trọng cho bằng tình của người dám chết cho người mình yêu thương". Ðiểm thứ hai khác biệt giữa bà Suzanna với Ðức Giêsu là: việc bà Suzanna hy sinh máu mình cho đứa con chỉ xảy ra một lần; còn việc Ðức Giêsu ban thịt máu Ngài cho chúng ta xảy ra hằng ngày, như lời Ngài đã truyền dạy "Chúng con hãy làm việc này để nhớ đến Ta". Mỗi lần Giáo Hội dâng Thánh Lễ là mỗi lần việc hy sinh của Ðức Giêsu được lập lại, lập lại không chỉ như một tưởng niệm mà lập lại với tất cả hiệu quả của nó. Hiệu quả ấy là như lời Ðức Giêsu đã nói: "Ai ăn Thịt Ta và uống máu Ta thì sẽ được sống muôn đời".

b/ Một điều đáng buồn là lòng chúng ta đã thành chai đá trước tấm lòng của Chúa mà lẽ ra phải khiến chúng ta hết sức cảm động. Ngày nay ở phương Tây, số giáo dân tham dự Thánh Lễ đã giảm sút rất nhiều. Ðiển hình tại Pháp, chỉ còn có 10 % giáo dân dự lễ Chúa Nhật. Còn bên VN chúng ta, số người bỏ lễ CN cũng càng ngày càng nhiều. Trong số những kẻ còn đi lễ thì nhiều người đứng ngoài Nhà thờ, vừa dự lễ vừa trò chuyện và hút thuốc. Hình như rất nhiều người đi lễ chỉ vì sợ phạm tội trọng.

c/ Khi Nữ Tu Têrêxa Calcutta sang Liên Xô xin mở trụ sở bác ái, Bà đã gặp các vị lãnh đạo chính quyền và đã được đồng ý nhanh chóng. Tuy nhiên khi bà xin cho có Linh mục tại những trụ sở đó thì các vị ấy đã ngần ngại. Lúc Mẹ Têrêxa giải thích: nguồn sức mạnh của các Nữ Tu chúng tôi là do Mình Thánh Chúa. Nhờ mỗi ngày được rước MTC nên các Nữ Tu chúng tôi có sức hy sinh quên mình để phục vụ những người nghèo khổ. Do đó cần phải có Linh mục để mỗi ngày dâng Thánh Lễ và cho chúng tôi rước lễ. Mẹ Têrêxa và các nữ tu của Bà là những người đã cảm nghiệm được Lời Chúa phán khi lập phép MTC "Ai ăn thịt Ta và uống máu Ta thì sẽ được sống muôn đời".

Hôm nay lễ Mình và Máu Thánh Chúa Giêsu. Chúng ta ôn lại tình yêu bao la của Ðức Giêsu khiến Ngài chịu chết vì chúng ta và trước khi chết đã ban Mình và Máu Ngài làm thương thực nuôi linh hồn chúng ta.

Nhưng chúng ta cũng nhận thấy sự giảm sút lòng sốt sống của chúng ta đối với việc dự lễ và rước lễ. Chúng ta thờ ơ với một thứ lương thực quý giá mà Chúa đã ban. Chúng ta bỏ mất biết bao ơn ích do việc rước lễ mà nhiều người đạo đức đã rất quý chuộng.

Giờ đây chắc chúng ta biết mình phải làm gì:

a/ Trước hết, là những người làm cha mẹ, làm ông bà, chúng ta hãy nhắc nhở và khuyến khích con cháu mình thường xuyên tham dự Thánh Lễ và Rước lễ sốt sắng.

b/ Phần chúng ta, mỗi khi dự lễ và Rước Lễ, chúng ta hãy cố gắng sốt sắng. Ðừng làm một cách máy móc theo thói quen, nhưng hãy đặt hết tâm tình vào đó.

* 3. Mầu nhiệm Tình yêu

Du khách đến Huế không thể quên được Nam Giao, cũng như đến Bắc Kinh không thể bỏ qua Ðiện Trời. Chính tại nơi đây, hàng năm nhà vua sẽ tế Trời thay cho toàn dân.

Tại Huế, Ðiện Thái Hòa, cửa Ngọ Môn và đàn Nam Giao cũng nằm ngay trên một đường thẳng. Ðiện Thái Hòa là nơi vua quan lo việc triều chính. Cửa Ngọ Môn quay về hướng nam. Khi mặt trời lên tới đỉnh đầu, lúc 12 giờ trưa, tức là giờ Ngọ, thì hình và bóng sẽ trở nên đồng nhất.

Từ Ðiện Thái Hòa, vua sẽ qua cửa Ngọ Môn, tiến về phương nam để lên đàn Nam Giao thay dân tế Trời. Sau khi ăn chay nằm đất, vua sẽ bước lên tế đàn hình vuông tượng trưng cho đất, rồi mới tiến lên tế đàn hình tròn, tượng trưng cho Trời. Chính tại nơi đó, vua sẽ long trọng thay mặt toàn thể con dân tế Trời.

*

Vua trần gian thay dân tế Trời bằng những của lễ vật chất. Vua vũ trụ, Ðức Giêsu Kitô dùng chính thân xác và linh hồn của Người để tế lễ cho Thiên Chúa.

Vua trần gian thay dân tế Trời rồi lại trở về với công việc triều chính. Vua Giêsu khi tế lễ cho Thiên Chúa lại dùng chính thân xác mình làm của ăn của uống nuôi toàn dân.

"Này là Mình Ta, các con hãy cầm lấy mà ăn... Này là Máu Ta các con hãy cầm lấy mà uống" (Mc. 14, 22-25). Tiệc Thánh Thể này đã được chính Ðức Giêsu tiên báo trong tiệc cưới Cana, đã được Người hứa ban cho dân ở Caphanaum, đã được Người thiết lập ở Giêrusalem trước khi bước vào cuộc khổ nạn, và đã được chính Người cử hành đầu tiên tại làng quê hẻo lánh Emmau. Bốn khung cảnh này hòa quyện, đan kết với nhau tuyệt đẹp trong ngày lễ Mình Máu Thánh Chúa.

•Thánh Thể chính là trung tâm đời sống người tín hữu Kitô.

•Thánh Thể chính là mối hiệp nhất giữa Thiên Chúa với con người, và giữa con người với nhau.

•Thánh thể chính là món quà Thiên Chúa trao tặng cho nhân loại.

•Thánh thể chính là lương thực thiêng liêng cho cuộc sống người tín hữu.

•Thánh thể chính là bảo đảm cho hạnh phúc trường cửu của chúng ta.

Mầu nhiệm tình yêu này vượt quá tầm trí mọn của con người. Ðức Giêsu đã tự hiến trọn vẹn cho chúng ta, đến nỗi Người không thể cho chúng ta điều gì hơn thế nữa.

Thánh Thể chính là sáng kiến táo bạo nhất của Thiên Chúa đang yêu. Trước khi giã từ cõi thế. Người không còn gì quí hơn để ban tặng cho con người. Người đã trao ban cả thân xác, để thấm nhập vào xác thân con người. Yêu là cho đi, là cho hết, cho cả cuộc đời.

* 4. Lời cầu nguyện trước Thánh Thể

Chúa ơi! Bên ngoài nhà thờ, xe cộ ồn ào, người ta chạy tới chạy lui lăng xăng. Nhưng cái thế giới náo nhiệt ấy, con xin bỏ lại sau lưng, để đến đây ở trước mặt Chúa. Con không bỏ lại những anh chị em của con, nhưng con cũng mang họ theo con, vì con biết rằng Chúa cũng rất quý mến họ.

Thực ra con chẳng có gì, nhưng con biết rằng vì con có Chúa nên con có tất cả. Con khép trí óc lại và mở tâm hồn ra, và thế là con được an bình. Ở đây, con cảm nghiệm được giá trị thật của con. Giá trị ấy không phải là những gì con sở hữu được hay hoàn thành được, mà là biết rằng con được Chúa yêu thương. (Flor McCarthy)

* 5. Máu giao ước

"Ðây là máu Thầy, máu giao ước"

Dân Do Thái, cũng như một số dân khác, thường dùng máu trong giao ước. Có thể là máu của một con vật, và cũng có thể là máu của chính những người kết giao ước với nhau. Giao ước cũ trên núi Sinai dùng máu của con vật. Giao ước mới mà Ðức Giêsu thiết lập dùng máu của chính Ngài. Mà máu là biểu hiện của sự sống, cho nên lấy máu để đóng dấu giao ước ngụ ý rằng từ nay những người kết ước sẽ sống thân thiết với nhau như chỉ có cùng một mạng sống, đồng thời họ cam kết sẽ bảo vệ giao ước ấy cho dù phải đổ máu mình ra.

Giao ước có khi là đơn phương: một bên tự ý cam kết sẽ làm điều gì đó cho bên kia nhưng không buộc bên kia cam kết lại. Nhưng thường thì song phương: hai bên cam kết với nhau, bên nào vi phạm thì phải chịu những hình phạt.

Mỗi Thánh Lễ là một lần lặp lại giao ước. Nhưng tôi thường không để ý tới ý nghĩa quan trọng này.

•Ðức Giêsu muốn Ngài và tôi chia xẻ cùng một sự sống. Tôi có muốn như thế không?

•Ngài cam kết gắn bó với tôi. Tôi có cam kết lại như thế không?

•Ngài đã hiến máu, hiến mạng sống cho tôi. Tôi có gì để dâng hiến cho Ngài không?

* 6. Chuyện minh họa

Một bé trai tám tuổi lâm chứng bệnh nguy hiểm. Cả tháng trời em vật lộn với thần chết. Khi các bác sĩ cho biết cuối cùng em đã thoát khỏi lưỡi hái tử thần thì em và gia đình đều mừng rỡ.

Nhưng đến lượt em gái của bé trai này lâm phải chứng bệnh như anh nó. Cả gia đình lại rơi vào cảnh âu lo. Các bác sĩ cho biết cách duy nhất để cứu sống bé gái là sử dụng máu của anh mới khỏi bệnh.

Không thể tránh né vấn đề, người ta phải hỏi ý kiến bé trai. Thoạt đầu em tỏ ra lo lắng, nhưng trong chốc lát, em đã cương quyết trả lời: Vâng, con sẵn sàng hiến máu cho em con.

Quả thật, nhờ sử dụng máu của anh mới được khỏi, tiếp cho em đang mê man, các bác sĩ đã cứu sống bé gái. Có điều, bé trai đã làm cho các bác sĩ ngẩn người ra khi nêu câu hỏi: Vậy ra, con vẫn còn sống à? Bé cứ tưởng mình sẽ tắt thở ngay sau khi tiếp máu cho em.

Nơi cậu bé tám tuổi ta chiêm ngưỡng một tình yêu lớn: "Không có tình thương nào cao cả hơn tình thương của người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình" (Ga 15, 13). Mặc dầu không chết như em tưởng, nhưng sự sẵn sàng chết vì tình ruột thịt đã khiến cho tình thương của em trở nên cao cả.

*

Ðức Giêsu đã dùng Mình và Máu Thánh Người, như lương thực nuôi dưỡng đòi sống tin cậy mến của chúng ta. Lạy Ðức Giêsu, Chúa đã ban cho chúng con bí tích Thánh Thể là dấu chỉ tình thương của Chúa. Xin cho chúng con luôn được nuôi dưỡng bằng tình thương của Chúa, để chúng con sẵn sàng chia sẻ cho mọi người chung quanh. Amen.

Thánh Ca : Dấu Ấn Tình Yêu


ĐỨC KITÔ, VÉ SỐ TRÚNG
Msgr. Edward Peter Browne
L. M. Gioan Trần Khả chuyển dịch

Tôi thiết tưởng tất cả qúi vị ở đây đã có lần mua vé số. Tôi biết là chính tôi đã làm như vậy. Thỉnh thoảng tôi ra ngoài tiệm tạp hóa mua bình sữa hay cái gì đó và nói, “cho tôi mua một vé số.” Giải thưởng trúng số là 20 triệu đô và cơ hội trúng số là một phần bẩy triệu. Các bạn có thể có hàng trăm cơ hội bị sét đánh hơn là trúng số. Tôi mua vé số và trong đầu nghĩ nếu tôi mua một vé số - tôi nghĩ là quí vị cũng nghĩ như thế - và cái gì sẽ xẩy ra nếu tôi trúng số? Giả thử như tôi trúng 20 triệu đô thì tôi sẽ làm gì với số tiền đó? Tôi sẽ mua một căn nhà mới, một chiếc xe mới, cho con cái đi đại học, và dĩ nhiên là điều tôi phải làm trước hết là đóng cho chính phủ một nửa số tiền đó. Chúng ta có thể nghĩ ra hàng trăm việc chúng ta muốn làm với 20 triệu đô mà chúng ta sẽ trúng. Nhưng chúng ta sẽ chẳng bao giờ trúng. Đó chỉ là điều trong phỏng đoán giả thử như, giả như tôi trúng, giả như tôi được, giả như thế này giả như thế kia.

Sự Thật Thánh Thể

Trong Thánh Lễ hôm nay chúng ta cử hành mừng Lễ Mình Máu Thánh Chúa Kitô. Đây không phải là vé số. Đây là sự thật. Chúa Giêsu Kitô, trong bữa Tiệc Ly, đã cầm bánh và rượu lên nói, “Đây là mình Ta, đây là Máu Ta.” Và Ngài đã trao cho chúng ta. Không phải là lời hứa ở tương lai, không phải là hy vọng cho một điều gì đó sẽ xẩy ra, hay có lẽ sẽ xẩy ra, nhưng sự thật là Ngài đã trao ban chính mình và máu của Ngài cho chúng ta. Và nếu chúng ta đón nhận Mình và Máu đó cách xứng đáng thì đó là chúng ta chia sẻ sự sống của Chúa Kitô. Chúng ta chia sẻ trong nước của Thiên Chúa. Không phải là điều gì đó ở đâu đâu, nhưng là ngay ở đây trong lúc này.

Qua việc tham dự vào bí tích Thánh Thể bằng cách lãnh nhận Mình và Máu của Chúa Giêsu Kitô, chúng ta có thể chiến thắng cám dỗ. Chúng ta được trao ban ơn thánh để nhận biết Thiên Chúa, để lớn lên trong sự khôn ngoan, lớn lên trong đức tin, lớn lên trong tất cả những cái giúp làm cho chúng ta trở nên sung mãn trong đời sống ở trần gian và hạnh phúc đời đời trên nước trời. Đó là cái mà Chúa ban cho chúng ta lúc này. Chúng ta không cầu may, nó có thực ở đây trong lúc này.

Tất cả chúng ta những người lãnh nhận bí tích Thánh Thể hôm nay sẽ nhận lãnh các món qùa đức tin, đức cậy và đức ái. Chúng ta sẽ nhận được thêm ơn cho các nhân đức luân lý, chúng ta sẽ được ơn nhận biết sự hiện diện của Chúa Kitô trong đời sống. Chúng ta có thể trở nên con người cầu nguyện, biết ơn và sống an vui với thế giới chung quanh. Chúng ta có thể chịu đựng đau khổ và thử thách cách vững vàng tin tưởng hơn bởi vì Chúa Kitô đang ở với chúng ta. Chúng ta được liên kết với nhau qua Bí Tích Thánh Thể bởi vì qua Bí Tích Thánh Thể chúng ta được hiệp nhất như trong một thân thể, thân thể của Đức Kitô, và cộng đoàn được xây dựng lên do cái mà Thiên Chúa ban cho chúng ta. Dĩ nhiên, hy vọng lớn lao nhất là chúng ta vững tin tuyệt đối rằng nếu chúng ta lãnh nhận Thánh Thể cách xứng đáng trong Thánh Lễ, thì bảo đảm chắc chắn sẽ được hưởng ơn cứu độ đời đời với Chúa Giêsu Kitô trong cõi trường sinh. Đó không phải là một cầu may mà là sự thật.

Quyết Tâm Đón Nhận

Hãy nhớ là Chúa Giêsu Kitô đã ban cho chúng ta món qùa tuyệt hảo này, món qùa trổi vượt, tuyệt vời này là cho chúng ta hưởng dùng. Chúng ta không phải lo là mình có được hay không. Chúng ta được và chúng ta có Chúa Kitô hiện diện trong Thánh Thể ở đây lúc này. Và điều đòi buộc duy nhất nơi chúng ta là đến để lãnh nhận, đến trong đức tin với ơn thánh mà Thiên Chúa ban cho chúng ta, đến trong đức tin với những ơn lành Chúa ban cho chúng ta, đến trong đức tin với sự sống của Chúa Giêsu Kitô mà Thiên Chúa ban cho chúng ta trong Thánh Thể và lãnh nhận sự sống để nhờ đó chúng ta có thể lớn lên trong ơn thánh của Chúa. Từ đó chúng ta sẽ tìm thấy bình an, hạnh phúc, vui thỏa, tất cả các món qùa mà Thiên Chúa ban cho chúng ta. Hãy đón nhận các bí tích cách xứng đáng, hãy làm lời tuyên hứa như dân Israel đã làm: Chúng ta tôi sẽ làm tất cả những gì Thiên Chúa truyền dạy . . . Tất cả những gì Thiên Chúa phán bảo, chúng tôi sẽ tin và làm.

Chúng ta làm lời hứa này để có ơn thánh và sức mạnh của Chúa Kitô trong chúng ta và giúp chúng ta tuân giữ giao ước mới, làm tất cả những gì Thiên Chúa truyền dạy, chu toàn thánh ý của Thiên Chúa trong mọi sự. Nhờ đó chúng ta sẽ chia sẻ đời sống sung mãn của Chúa Kitô bây giờ và cho đến muôn đời.

Xin Chúa chúc lành cho các bạn. Amen!

Thánh Ca : Tâm Tình Phó Thác


TÌNH CHÚA

Vào tháng 12 năm 1987 một cơn động đất lớn đã xảy ra ở xứ Armênia thuộc Liên Xô cũ giết chết hằng ngàn người. Trong số những người bị chôn dưới đống gạch vụn có 2 mẹ con bà Suzanna. Mẹ con may mắn nằm lọt vào trong một khoảng trống nhỏ. Tất cả lương thực họ có chỉ là một hũ mứt nhỏ. Nhưng chẳng bao lâu hũ mứt cũng hết sạch. Lúc đó đứa con 4 tuổi kêu lên: “Mẹ ơi con khát quá”. Bà Suzanna không biết tìm đâu ra nước cho con. Nhưng tình máu mủ đã gợi cho bà một sáng kiến táo bạo: bà dùng một miếng kính vỡ cắt đầu ngón tay mình cho máu chảy ra và đưa vào miệng đứa con cho nó mút. Một lúc sau nó lại kêu khát, bà lại cắt một đầu ngón tay nữa. Cứ như thế cho đến khi người ta cứu 2 mẹ con ra. Sau khi ra ngoài, bà mẹ cho biết rằng: “Lúc đó tôi biết thế nào tôi cũng chết. Nhưng tôi muốn con tôi sống”

Câu chuyện trên thật cảm động. Nhưng vẫn không cảm động bằng việc Đức Giêsu tự hiến dâng thịt máu mình cho chúng ta. Bà Suzanna đã lấy máu của mình nuôi con khi bà biết rằng chắc chắn bà sẽ chết. Thay vì chết cách vô ích. Bà đã hy sinh dòng máu của mình để cho đứa con được sống. Đó là sự hy sinh trong một tình thế bó buộc. Còn Đức Giêsu thì không có gì bắt buộc cả: Ngài đến trần gian để chết cho loài người. Càng ngày Ngài càng tiến gần đến cái chết. Tuy nhiên bất cứ lúc nào Ngài cũng có thể thoát khỏi cái chết ấy. Dù vậy Ngài vẫn cương quyết đi đến cái chết và cương quyết lấy thịt máu mình làm lương thực nuôi sống loài người chúng ta. Thật đúng là: “Không có tình yêu nào cao trọng cho bằng tình của người dám chết cho người mình yêu thương”. Điểm thứ hai khác biệt giữa bà Suzanna với Đức Giêsu là: việc bà Suzanna hy sinh máu mình cho đứa con chỉ xảy ra một lần; còn việc Đức Giêsu ban thịt máu Ngài cho chúng ta xảy ra hằng ngày, như lời Ngài đã truyền dạy “Chúng con hãy làm việc này để nhớ đến Ta”. Mỗi lần Giáo hội dâng Thánh lễ là mỗi lần việc hy sinh của Đức Giêsu được lập lại, lập lại không chỉ như một tưởng niệm mà lập lại với tất cả hiệu quả có nó. Hiệu quả ấy là như lời Đức Giêsu đã nói: “Ai ăn Thịt Ta và uống máu Ta thì sẽ được sống muôn đời”.

Một điều đáng buồn là lòng chúng ta đã thành chai đá trước tấm lòng của Chúa mà lẽ ra phải khiến chúng ta hết sức cảm động. Ngày nay ở phương Tây, số giáo dân Pháp, chỉ còn có 10% giáo dân dự lễ Chúa Nhật. Còn bên Việt Nam chúng ta, số người bỏ lễ Chúa Nhật cũng càng ngày càng nhiều. Trong số những kẻ còn đi lễ thì nhiều người đứng ngoài Nhà thờ, vừa dự lễ vừa trò chuyện và hút thuốc. Hình như rất nhiều người đi lễ chỉ vì sợ phạm tội trọng.

Khi Nữ Tu Têrêxa Calcutta sang Liên Xô xin mở trụ sở bác ái, Bà đã gặp các vị lãnh đạo chính quyền và đã được đồng ý nhanh chóng. Tuy nhiên khi bà xin cho có Linh mục tại những trụ sở đó thì các vị ấy đã ngần ngại. Lúc Mẹ Têrêxa giải thích: Nguồn sức mạnh của các Nữ Tu chúng tôi là do Mình Thánh Chúa. Nhờ mỗi ngày được rước Mình Thánh Chúa nên các Nữ Tu chúng tôi có sức hy sinh quên mình để phục vụ những người nghèo khổ. Do đó cần phải có Linh mục để mỗi ngày dâng Thánh Lễ và cho chúng tôi rước lễ. Mẹ Têrêxa và các nữ tu của Bà là những người đã cảm nghiệm được Lời Chúa phán khi lập phép Mình Thánh Chúa “Ai ăn thịt Ta và uống máu Ta thì sẽ được sống muôn đời”.

Hôm nay lễ Mình và Máu Thánh Chúa Giêsu. Chúng ta ôn lại tình yêu bao la của Đức Giêsu khiến Ngài chịu chết vì chúng ta và trước khi chết đã ban Mình và Máu Ngài làm thương thực nuôi linh hồn chúng ta.

Nhưng chúng ta cũng nhận thấy sự giảm sút lòng sốt săng của chúng ta đối với việc dự lễ và rước lễ. Chúng ta thờ ơ với một thứ lương thực quý giá mà Chúa đã ban. Chúng ta bỏ mất biết bao ơn ích do việc rước lễ mà nhiều người đạo đức rất quý chuộng.

Giờ đây chắc chúng ta biết mình phải làm gì:

- Trước hết, là những người làm cha mẹ, làm ông bà, chúng ta hãy nhắc nhở và khuyến khích con cháu mình thường xuyên tham dự Thánh Lễ và Rước lễ sốt sắng.
- Phần chúng ta, mỗi khi dự lễ và Rước Lễ, chúng ta hãy cố gắng sốt sắng. Đừng làm một cách máy móc theo thói quen, nhưng hãy đặt hết tâm tình vào đó.

Để kết thúc, xin trích đọc sau đây tâm tình của một người đã biết cách dự lễ và rước lễ sốt sắng: “Mỗi Thánh Lễ, tôi lại cảm thấy có điều gì đó cần thống hối cách đặc biệt. Mỗi Thánh Lễ, tôi lại thấy mình muốn đặt lên đĩa Thánh một chút cố gắng riêng tư, đau khổ, mơ ước, thao thức… Tôi không đi dự Thánh Lễ với hai bàn tay trắng, nhưng với lễ vật là chính cuộc đời tôi. Trong mỗi Thánh Lễ, Lời Chúa lại tác động đến tôi, những lời nói đã nghe nhiều lần tôi nhớ rằng Ngài đã trở nên tấm bánh bẻ ra cho tôi, và tôi cũng phải trở nên tấm bánh bẻ ra cho anh chị em tôi”.

Thánh Ca : Chúa Thương Con

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét