Trang

Thứ Ba, 10 tháng 8, 2010

Hoa bâng khuâng

Suốt quãng đời tôi đã sống, mùa hạ gây cho tôi ấn tượng sâu đậm nhất. Và mang đến cho tôi rất nhiều kỷ niệm. Nghe bài viết trên đài VOA. Có những khoảnh khắc trong cuộc đời làm người ta nhớ mãi huống chi có cả một quãng đời người ta đã trải qua. Làm sao mà quên được? Bích Huyền mời quý vị và các bạn cùng chia sẻ với một đoản văn của nhà văn Võ Hà Anh thời tuổi trẻ. Đã lâu lắm tôi mới trở về thành phố này. Vẫn rộn rịp đông vui như lúc tôi đi. Hình như chẳng có gì là thay đổi. Hay nếu có, thì sự thay đổi ấy lặng lẽ quá, âm thầm quá, không ồn ào bằng tiếng động cơ xe hơi, cho nên có lẽ chẳng có một ai thèm biết đến chăng? Như sự vắng mặt của tôi, đã từ bao lâu nay rồi… Chiều cứ dần dần trôi mãi Đàn én khuất chân trời Người xưa về muôn lối Vẫn riêng ta một nơi Chiều nghiêng nghiêng bóng nắng Vàng lá rớt trên đường Đàn ai trong xa vắng Lối xưa nay mờ sương Không hiểu sao tôi hay phải ra đi vào những ngày mùa hạ. Suốt quãng đời tôi đã sống, mùa hạ gây cho tôi ấn tượng sâu đậm nhất. Và mang đến cho tôi rất nhiều kỷ niệm. Hầu hết là kỷ niệm buồn. Nhưng chưa lần nào kỷ niệm lại cho tôi nhiều mất mát như mùa hè năm ấy. Những đẹp đẽ, những êm đềm của ngày xưa đó chỉ là chuyện xa vời. Xa vời như hình ảnh dễ thương tôi vừa mất. Một thoáng hương xưa chợt trở về Khói cay cay mi mắt Cố nhân xa ngàn khơi Đã bao lần tôi nhìn lại thân tôi, tấm hình hài ấy, cuộc sống ấy. Từng quãng đời đi qua… Sau những ngày chiến chinh lan rộng, tôi lại khăn gói lên đường. Những chuyến công tác về miền Tây, về miền Trung và có khi tận cùng biên giới đến với tôi như những chuyến đi xa thành phố, xa chuyện không vui. Tôi đi, với hy vọng mong manh là mình sẽ vơi bớt buồn phiền. Rồi công tác lệnh gấp tư bỏ túi. Hành trang trĩu nặng một bên vai, tôi bước đi giữa con đường nhựa xám. Một bên là bờ sông, một bên là rặng cây cổ thụ. Và lòng thì… nhớ em vô tả. Chỉ muốn được gặp em, nói lời từ giã, ôm em dù chỉ trong giây phút. Rồi đi… Tóc quyện mây choàng vai mộng nhỏ Chìm chìm hơi nắng, bước thu đi Hồn như khói tỏa say tà lụa Chợt tỉnh còn như chuyện ngủ mê Nắng len lỏi qua những kẽ lá, theo làn gió thoảng, nhảy múa trên mặt đường. Nhìn bóng nắng lung linh, tôi liên tưởng tới hình bóng hình dáng một loài hoa. Lúc đó tôi đã gọi tạm là loài “hoa nắng”. Thế rồi mùa hoa nắng của những mùa hạ nơi tôi đã đi qua, gợi cho tôi nhớ đến những ngày xưa. Ngày vẫy biệt khu rừng mơ tuổi nhỏ Ta thật tình đau xót đến vô biên Nghĩ lần đi là nghìn trùng cách biệt Có bao giờ trở lại nữa không em? Chính nơi đó mùa hè cao vời vợi Đã cho ta những kỷ niệm rất hồng Chính nơi đó ta ôm hết trời trong Bằng đôi tay của thời gian mộng mị Kỷ niệm trở về đầy ắp tâm hồn, khiến tôi muốn điên lên tưởng chừng như mình khó chịu đựng nổi. Có nhiều chuyến đi xa, nơi nào tôi cũng bắt gặp kỷ niệm mình trải dài dưới bước chân. Tại sao lại như thế? Có gì đâu, nơi nào cũng có những rặng cây giống như rặng cây xanh ở Sài Gòn đã che nắng cho bước chân hai đứa. Vì ở nơi đâu cũng có những hoa nắng nhảy múa vô tình, giống như hoa nắng ngày nào đã chan hòa trên mái tóc, trên tà áo người tôi –yêu- và -yêu- tôi… Và nhất là những bông hoa nắng ấy gợi nhớ đến những buổi chiều tháng hạ, nồng nàn và đậm đà với những cây hoa mỏng manh màu tím nhạt nhỏ bé bên đường, không thể nào quên. Như một loài hoa không hái được, tôi đặt tên cho nó là Hoa Bâng Khuâng để mãi nghe lòng mình xao xuyến… Khi màu áo gọi mây chiều xuống thấp Anh thả hồn trôi theo lối em qua Mùa thu đi còn dáng tóc phai nhòa Cây vẫn mãi mang nỗi sầu rụng lá … Anh một lần qua đó – đã yêu em Sẽ một lần tay lỡ hái ưu phiền Thôi đành… để tóc mình bay với gió Khi đi qua, chân cầu reo sóng nhỏ Lời thanh xuân dạt bọt nước quanh bờ Phấn son nào che bóng tối đường xa Nên anh mãi chờ em ngày cuối phố (Hà Nguyên Thạch) Nắng chia hai nửa trời xa lạ Một nửa gần và, một nửa xa Nửa em hiu quạnh buồn theo lá Nửa tôi, cay đắng chuyện ngày qua Với thơ Trần Huy Sao, với nhạc Lê Khắc Bình trong ca khúc Tìm lại dấu xưa giọng hát Lê Khắc Bình diễn tả, Bích Huyền xin lưu luyến chia tay. Sau đây , mời các bạn thưởng thức một số ca khúc thời học trò Nỗi Buồn Hoa Phượng - Như Quỳnh, Hương Lan, Hoàng Oanh Hoa Tím Ngày Xưa - Tiếng hát Như Quỳnh LK Nỗi Buồn Hoa Phượng & Lưu Bút Ngày Xanh - Nguyễn Tùng.wmv Trở lại trường xưa Trường xưa yêu dấu Kĩ niệm trường xưa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét