Trang

Thứ Tư, 18 tháng 8, 2010

Capri, hòn đảo trăng mật say đắm biển lam

Nhắc đến Capri, du khách thường liên tưởng đến các danh họa, văn hào từng ca ngợi vẻ đẹp của hòn đảo này, nhưng ít ai còn nhớ đến bộ phim "It started in Naples" Chuyện tình Napoli quay cách đây nửa thế kỷ. Bộ phim đã ghi lại nụ hôn nồng nàn của hai ngôi sao màn bạc : giữa sắc đẹp mê hồn của Sophia Loren và ma lực quyến rũ của Clark Gable. Phong cảnh hữu tình của đảo Capri, tựa như một nhân vật thứ ba, càng làm cho câu chuyện tình thêm thơ mộng say đắm. Thị trấn Capri hàng năm tiếp đón 2 triệu lượt du khách (DR) Mời nghe bài viết trên đài RFI Nằm ngoài khơi Vịnh Napoli, đảo Capri nổi tiếng trên khắp thế giới nhờ nhiều phong cảnh đẹp lạ thường. Đẹp đến nỗi vào đầu thế kỷ thứ nhất sau công nguyên, hoàng đế La Mã Tiberius đã dời kinh đô sang đảo Capri, cho xây nhiều đền đài dinh thự nguy nga bề thế mà phế tích vẫn còn lưu lại cho đến bây giờ. Giới hoàng gia quý tộc thời xưa, cũng như giới thượng lưu jet set thời nay đều chọn Capri làm nơi nghỉ mát lý tưởng. Với diện tích xấp xỉ 10 cây số vuông, Capri nằm cách mũi bán đảo Sorrento chừng 5km. Số cư dân sống thường trực trên đảo chưa đầy 13 ngàn. Tuy bé nhỏ, nhưng địa danh này nhưng lại tiếp đón hàng năm khoảng 2 triệu lượt du khách quốc tế. Cứ mỗi ngày là có gần 15 ngàn người đáp thuyền ra hải đảo, gần nhất là từ thành phố Sorrento khoảng 25 phút, còn du khách đến từ Napoli thì mất chừng 45 phút đồng hồ. Du khách nước ngoài đến Capri thường chỉ dành có một ngày, sáng đi chiều về, nhưng thời gian đó quá ngắn để khám phá tất cả những vẻ đẹp hiển hiện cũng như cái duyên tiềm ẩn của hòn đảo. Mười phút trước khi thuyền cập bến cảng lớn Marina Grande, đảo Capri bắt đầu hiện ra trước mắt rồi dần dần lớn lên. Nhà cửa hàng quán được xây san sát, chạy từ bến thuyền lên tận đỉnh đồi. Nhìn từ xa, thị trấn này giống như một bức tranh ấn tượng, màu chủ đạo là trắng vôi, cát ngà nhưng lại được tô điểm chấm phá bằng hàng loạt màu sắc rực rỡ. Capri nhìn từ biển : một bức tranh ấn tượng Khi thuyền sắp đỗ bến, lúc đó ta mới thấy rõ là các mái nhà, lan can hay song cửa sổ đều được phết với nhiều màu sơn khác nhau. Màu sắc của đảo Capri không đơn thuần xanh dương như quần đảo Hy Lạp, không xanh lục non như màu trái ô liu ở hải đảo Porquerollles. Hỏi ra mới biết rằng thời xưa, khi Capri còn là một làng đánh cá, dân chài không có nhiều tiền nên cứ mỗi lần đóng xong một chiếc tàu, sơn quét mạn thuyền, họ để dành các thùng nước sơn còn lại để trang trí nhà cửa. Truyền thống này tạo cho Capri một nét độc đáo, hấp dẫn lôi cuốn những ai mê quay hình, chụp ảnh. Từ sáng sớm, ánh nắng ban mai rắc lên Capri những màu sắc đẹp khó tả. Từ bến thuyền lên trung tâm thị trấn, du khách người thì leo bộ, kẻ thì dùng xe cáp treo (xây từ năm 1907) để đi từ hải cảng lên thẳng quảng trường lớn của Capri. Khi trời còn tinh sương, không khí ban mai còn mát rượi chứ chưa quá nóng, các đường ngõ của thị trấn đã có nhiều khách bộ hành qua lại, nói tiếng anh nhiều hơn là tiếng Ý. Cũng may là phố xá khá chật hẹp nên hầu như toàn bộ bên trong thị trấn được dành cho khách đi bộ, ngoại trừ những chiếc xe hơi xe buýt cỡ nhỏ dành cho cư dân địa phương, hay xe điện chở hành lý cho du khách nào chọn ngủ lại trên đảo. Từ khu vực trung tâm dạo quanh một vòng phố cổ, bước chân dẫn ta đi qua những con đường lát đá dọc những căn nhà với lối kiến trúc thô mộc cổ xưa, thỉnh thoảng lại bắt gặp vài miệng giếng với gầu gỗ cột dây để múc nước. Người dân tại chỗ rất sùng đạo nên vóc dáng của các ngôi thánh đường nho nhỏ, ẩn hiện ở nhiều ngả tư góc phố đem lại cho du khách cái cảm giác an lành của một làng chài yên tĩnh thanh bình. Các chùm hoa leo, mận gai, thiên lý, hoa giấy nở rộ trước các cổng nhà, nơi không có chỗ thì đặt nhiều chậu cây bằng đất nung nở đầy hoa mỏ hạc liền dọc các bậc thang. Từ quảng trường lớn, du khách đi ngang qua công viên Auguste (Giardini di Augusto), mang tên của hậu đế Tiberius để đến đỉnh đồi sát mép biển. Từ lan can của vườn cây, bạn sẽ thấy Faraglioni (Thạch đăng) một trong những thắng cảnh đẹp nhất Capri. Nằm ngay giữa lòng biển, ba khối đá vôi tự nhiên sừng sững trồi lên tạo cho khung cảnh nơi này thêm phần huyền bí kỳ vĩ. Với chiều cao hơn 100 thước, sườn đá nhìn từ xa có vẻ rất trơn tru, nhưng khi nhìn gần lại thấy nhiều chỗ lồi lõm, bám đầy cỏ dại. Khi hoàng hôn về, hai tảng đá tựa như những ngọn hải đăng tùy theo độ nắng trên biển khoác lên nhiều màu áo khác nhau, vàng óng, ngọc lam rồi thạch tím. Thạch đăng : điệu ru mê hồn Trong huyền thoại Hy Lạp, Capri là xứ sở của mỹ nhân ngư. Từ thời xa xưa, các nhà thông thương hàng hải mô tả sắc đẹp huyền ảo của các ngọn thạch đăng trên biển. Đẹp đến nỗi mê hồn, đẹp một cách đáng gờm nên không dám đến gần vì sợ đáy thuyền chạm vào triền đá ngầm dưới mặt nước biển. Mỗi khi biển động sóng lớn, gió lộng vi vu tựa như điệu ca của những nàng tiên cá, thổn thức thì thầm để ru hồn vào cõi chết. Nổi tiếng không kém gì các ngọn thạch đăng có Hang đá xanh (Grotta Azzurra), niềm tự hào của dân Capri. Cũng cần biết rằng tại Capri, hiện tượng nước biển xói mòn đá vôi đã tạo ra hơn 50 hang đá bí mật tự nhiên như vậy, đa số đều ngầm dưới mặt nước, chỉ có vài hang đá nằm cao hơn mặt biển nước có một thước, trong đó Hang đá xanh có vẻ an toàn hơn cả. Vào ban ngày, ánh nắng mặt trời xuyên qua lỗ hổng bên dưới hang đá, phản xạ ánh sáng ngược lên mặt nước, nên tạo ra thành một màu xanh thắp sáng bên trong hang đá. Thắng cảnh thiên nhiên này do Angelo Ferraro một dân chài ở Ý khám phá vào năm 1822. Mãi đến 4 năm sau, khi họa sĩ người Đức August Kopisch mô tả và phác họa trong quyển sổ tay hành trình của ông, thì Hang đá xanh của Capri trở thành một trong những kỳ quan đẹp nhất Địa Trung Hải. Nhiều nhà khảo cổ học cho rằng khi xưa đây là nơi tôn thờ thần biển, vì người ta đã tìm thấy (vào năm 1964) dưới đáy nước nhiều bức tượng đá của hai vị hải thần Neptune và Triton. Để có thể tham quan, du khách phải leo núi đi bộ hay dùng xuồng máy đến tận cửa hang, rồi chuyển sang thuyến chèo tay để đi vào bên trong. Cửa hang đá rất thấp, nên để tranh va đầu vào vách đá, du khách phải ở trong tư thế nằm dài trên thuyền, đến khi vào bên trong rồi thì mới ngồi dậy vừa chèo thuyền vừa quay hình chụp ảnh. Trở lại trung tâm thị trấn Capri vào lúc trưa chiều, du khách từ đất liền đổ lên đảo càng lúc càng đông. Cái không gian yên tĩnh lúc sáng sớm, càng lúc càng nghẹt thở do chật cứng người qua kẻ lại. Du khách chọn nơi ăn trưa, uống cà phê hay giải khát, từng đoàn người chen chân xếp hàng vào quán ăn hay nườm nượp rủ nhau đi mua sắm. Du khách nước ngoài chủ yếu mua các món đặc sản của vùng này, chủ yếu là bánh mứt, kẹo thơm làm với hoa cam và quả chanh. Lọai chanh mà họ thường dùng là lọai cedrat, một lọai chanh hoang có vị đắng và không có nhiều nước, nhưng đổi lại vỏ chanh lại thơm kỳ lạ nên thường được dùng làm nguyên liệu chế biến bánh kẹo, sirô và mứt trái cây, hương liệu cũng được dùng để chế biến nước hoa, dầu cologne, xà phòng, nến thơm. Nhưng ăn khách hơn cả là loại rượu mùi Limocello, ngon không thua gì rượu quýt Mandarine Napoléon của Pháp, nhưng lại thơm hơn loại rượu cam Grand Marnier, và dễ uống hơn là Amaretto của Ý. Limocello có nhiều cỡ : loại vừa túi tiền được đựng trong những chai thủy tinh đủ màu (25 euros một chai), lọai đắt nhất được cất giữ trong những bình lọ cổ thon bằng pha lê (từ 50 đến 70 euros). Các loại chai ở đây được đóng hộp khéo léo, với lối thiết kế tinh tế, nhã nhặn. Mùi thơm của rượu chanh ngào ngạt mà thanh tao, thơm ngát mà vẫn không đậm mùi. Nhược điểm của Hòn đảo trăng mật Không ai có thể chối cãi được vẻ đẹp quyến rũ của Capri nhưng hải đảo này có 3 nhược điểm. Thứ nhất giá sinh hoạt ở đây thuộc vào hàng đắt đỏ nhất châu Âu. Trên đảo hầu như không có cơ sở chế biến sản xuất nên hầu hết mọi thứ tiêu dùng đều nhập từ đất liền, thức ăn chỗ ở và kể cả cà phê thuốc lá, nước suối đóng chai đắt từ gấp rưỡi cho đến gấp đôi so với giá sinh hoạt ở những thành phố lớn của Ý. Thứ nhì là Capri không có nhiều bãi tắm tự nhiên, địa thế đồi núi trên hải đảo tạo ra nhiều thắng cảnh ngoạn mục, hợp với những ai thích ngắm cảnh chụp ảnh, nhưng lại không hợp với những đối tượng du khách thích tắm biển phơi nắng. Nhược điểm cuối cùng là hòn đảo Capri từ lâu đã ở trong tình trạng quá tải. Cái thú viếng thăm Hang đá xanh vào những ngày đẹp trời biển lặng vào ngay giữa mùa hè, nhanh chóng trở thành một cực hình vì cái cảnh xếp hàng chờ đợi đến phiên mình, quán ăn khách sạn hay cửa hàng đều chật cứng, chụp một tấm ảnh mà không lọt bóng dáng một du khách nào vào trong khung đã là một kỳ công vào ngày thường, huống chi là vào những dịp cuối tuần, hay trong những lúc cao điểm mùa nghỉ mát. Những yếu tố đó khiến cho Capri rơi vào cái vòng lẩn quẩn, giá cả càng lúc càng đắt đỏ, do tình trạng quá tải về lượng du khách, nên mức cầu lúc nào cũng cao hơn mức cung. Capri tuy bé nhỏ nhưng cần ít nhất là vài ngày để khám phá một cách trọn vẹn, nhưng tuyệt đại đa số du khách do sáng đi chiều về nên lúc nào cũng ở trong tình thế tranh thủ thời gian, chụp ảnh xong là đi liền để còn tìm chỗ ăn trưa, hay đứng xếp hàng để viếng thăm, mua sắm. Dù gì đi nữa, Capri vẫn xứng đáng là nơi để cho ta dừng chân thăm viếng. Không phải ngẫu nhiên mà nơi này còn được mệnh danh là Hòn đảo trăng mật vì từ nhiều thập niên qua, Capri vẫn là nơi dành cho các đôi uyên ương, những cặp vợ chồng mới cưới, đi tìm lại vết tích của hai ngôi sao điện ảnh Sophia Loren và Clark Gable thuở nào. Người Ý có một câu nói nổi tiếng trên thế giới : "Vedi Napoli e poi muori !", hàm ý Napoli đẹp đến nỗi, người ta phải xem ít nhất một lần trong đời, xem xong có chết thì vẫn mãn nguyện. Capri là hải đảo đẹp nhất vùng vịnh Napoli. Một khi đã đến rồi, ta mới nghiệm vì sao người Ý lại dám thốt lên một câu nói như vậy. Mời xem một clip về du lịch đảo Capri ,Napoli , Italy Theo RFI

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét